複数辞典一括検索+

bon ton /b(n)t(), bnt, b()nt()n | b(n)t(🔗🔉

bon ton /b(n)t(), bnt, b()nt()n | b(n)t(), bnt; F. bt/ n. (pl. s) 1 上品で洗練されていること, 優美; よいしつけ, 行儀のよさ. 2 上流社会. 《1747》 F 〜 《原義》 good tone

研究社新英和大辞典 ページ 175188 でのnn単語。